Hàng hóa toàn cầu
From Wikipedia, the free encyclopedia
Trong kinh tế, hàng hóa là một mặt hàng có thể trao đổi được sản xuất để thỏa mãn các mong muốn hoặc nhu cầu.[1] Hàng hóa toàn cầu gồm hàng hóa và dịch vụ.[2]
Ý nghĩa đặc biệt hơn của thuật ngữ hàng hóa toàn cầu hay còn được gọi là thương phẩm chỉ được áp dụng cho hàng hóa kinh tế. Nó được dùng để mô tả một lớp các hàng hóa có nhu cầu đối với chúng, nhưng chúng được cung cấp không xét đến sự khác biệt phẩm chất giữa các thị trường.[3] Một hàng hóa toàn cầu có đầy đủ hoặc một phần tính có thể thay thế, nghĩa là thị trường xem các trường hợp khác biệt của nó tương đương hoặc gần như vậy mà không quan tâm đến những người sản xuất ra chúng. Karl Marx từng miêu tả như sau: "Từ hương vị của lúa mì không thể nói ai là người tạo ra nó, một nông nô Nga, một nông dân Pháp hay một tư sản Anh." [4] Dầu mỏ và đồng là các ví dụ khác của những hàng hóa toàn cầu như vậy,[5] cung và cầu của chúng là một phần của một thị trường chung. Các món hàng không được xem là hàng hoá toàn cầu hay thương phẩm như các hệ thống âm thanh nổi, mặt khác, có nhiều điểm khác biệt trong sản phẩm, chẳng hạn như thương hiệu, giao diện người dùng và chất lượng cảm nhận. Nhu cầu về một loại hệ thống âm thanh nổi cụ thể có thể lớn hơn nhiều so với nhu cầu cho một hệ thống khác.
Ngoài ra, theo Karl Maxr: " Một đơn vị hàng hóa có thể có nhiều giá trị sử dụng tùy thuộc vào người dùng hàng hóa đó "
Một trong những đặc trưng của hàng hóa toàn cầu là giá cả của nó được xác định như một hàm của toàn bộ thị trường của nó. Các hàng hóa toàn cầu vật chất đã được thiết lập tốt có các thị trường giao ngay và phái sinh trao đổi tích cực.
Hàng hoá toàn cầu cứng và mềm
Nói chung, hàng hoá toàn cầu các loại khoáng sản như quặng sắt, dầu thô, than đá, muối, đường, trà, hạt cà phê, đậu tương, nhôm, đồng, gạo, lúa mì, vàng, bạc, pa-la-đi, bạch kim.
Các hàng hóa toàn cầu mềm là các hàng hóa được trồng trọt.
Các hàng hóa toàn cầu cứng là các hàng hóa được khai thác bằng cách khai khoáng.
Có một lớp hàng hóa năng lượng quan trọng khác bao gồm điện năng, khí đốt, than đá và dầu. Điện năng có đặc điểm riêng là nó thường không kinh tế nếu tích trữ; do vậy, điện năng phải được tiêu thụ ngay khi nó được sản xuất.
Hàng hóa toàn cầu hóa xảy ra khi một thị trường hàng hóa hoặc dịch vụ đánh mất sự khác biệt giữa các cơ sở cung ứng, thường bởi sự khuếch tán của vốn trí tuệ cần thiết để thu mua hoặc sản xuất nó một cách hiệu quả. Như là, những hàng hóa mà trước kia mang lại biên lợi nhuận lớn đối với những người tham gia thị trường đã trở thành hàng hóa toàn cầu, chẳng hạn như thuốc gốc và các chip DRAM. Một ví dụ khác được trích dẫn từ New York Times[6] Thực phẩm bổ sung vitamin tổng hợp, một viên calci 50mg có giá ngang nhau đối với một người tiêu dùng bất kể là công ty nào sản xuất hoặc ở thị trường nào, và như vậy, vitamin tổng hợp hiện đang được bán với số lượng lớn và có sẵn tại bất kỳ siêu thị nào với rất ít sự khác biệt giữa các thương hiệu.
Có một phổ hàng hoá, chứ không phải là một sự phân biệt rạch ròi giữa "hàng hóa so với sản phẩm có thể phân biệt". Vài sản phẩm có tính không khác biệt đầy đủ,do đó tính có thể thay thế, thậm chí điện có thể được phân biệt trên thị trường dựa trên phương pháp phát điện (ví dụ, nhiên liệu hóa thạch, gió, năng lượng mặt trời). Mức độ nhiều sản phẩm của thương mại hóa phụ thuộc vào tâm lý và phương tiện của người mua. Ví dụ, sữa, trứng, và giấy tập được người tiêu dùng cho là không thể phân biệt được; và theo họ; hoàn toàn có thể thay thế, giá thành thấp nhất là yếu tố duy nhất quyết định trong việc lựa chọn mua. Những khách hàng khác xem xét các yếu tố khác bên cạnh giá cả, chẳng hạn như tính bền vững môi trường và phúc lợi động vật. Với các khách hàng, so sánh giữa những tiêu chí như "sản phẩm hữu cơ hay không" hoặc "nuôi thả vườn[liên kết hỏng] hay nuôi trong lồng" được xem là sự khác biệt giữa các thương hiệu sữa hoặc trứng, tỷ lệ tái chế hoặc được cấp giấy chứng nhận từ hội đồng lâm nghiệp được xem là cách phân biệt thương hiệu của giấy viết.