Không gian hai chiều
From Wikipedia, the free encyclopedia
Không gian hai chiều là một bối cảnh hình học trong đó hai giá trị (được gọi là tham số) là cần thiết để xác định vị trí của một phần tử (gọi là điểm). Tập hợp ℝ2 gồm các cặp số thực có cấu trúc phù hợp thường đóng vai trò là ví dụ chính tắc của không gian Euclid hai chiều. Để khái quát hóa khái niệm này, xem chiều.
Không gian hai chiều có thể được xem như một hình chiếu của vũ trụ vật lý lên một mặt phẳng. Thông thường, nó được coi là không gian Euclide và hai chiều này được gọi là chiều dài và chiều rộng.