Pyotr Aleksandrovich Rumyantsev
From Wikipedia, the free encyclopedia
Bá tước Pyotr Alexandrovich Rumyantsev-Zadunaisky, còn được viết là Rumiantsof,[1] Romanzow hay Romanzoff[2][3] (tiếng Nga: Пётр Александрович Румянцев-Задунайский), đọc là Rumenxep hay Rumianxép theo tiếng Việt[4][5] (15 tháng 1 năm 1725 – 19 tháng 12 năm 1796) là một trong những vị thống soái lỗi lạc nhất của nước Nga vào thế kỷ XVIII. Ông đã tham gia các cuộc chiến tranh Bảy năm và chiến tranh Nga-Thổ Nhĩ Kỳ, với những chiến thắng lừng lẫy trước quân Thổ Nhĩ Kỳ và quân Thát Đát đông đảo hơn hẳn tại Mogila, Larga và Kagul, ông trở thành Nguyên soái của Quân đội Nga.[1][3][6][7]
Pyotr Aleksandrovich Rumyantsev | |
---|---|
Nguyên soái Nga P. A. Rumyantsev-Zadunaisky | |
Sinh | (1725-01-15)15 tháng 1, 1725 |
Mất | 19 tháng 12, 1796(1796-12-19) (71 tuổi) Tashan, Ukraina |
Nơi an nghỉ | Pechersk Lavra, Kiev |
Quốc tịch | Đế quốc Nga |
Nghề nghiệp | Thống đốc xứ Ukraina Nguyên soái Quân đội Nga |
Con cái | Sergey Petrovich Rumyantsev Nikolai Petrovich Rumyantsev |
Cha mẹ | Aleksandr Ivanovich Rumyantsev Maria |
Ông làm Thống đốc xứ Tiểu Nga trên danh nghĩa Nữ hoàng Ekaterina II Đại đế từ khi Nhà nước Cossack sụp đổ vào năm 1764, và tại chức đến 32 năm, cho tới khi Ekaterina II mất. Ông được gọi là Người anh hùng của Larga và Kagul, vì những chiến công hiển hách của ông.[8] Những công trình kỷ niệm các chiến thắng lừng lẫy của ông bao gồm Tháp Kagul tại Hoàng thôn (1772), Tháp Rumyantsev trên Đảo Basil (1798–1801), và giải ngân hà trong những bài thơ ca ngợi của thi hào nước Nga Gavrila Romanovich Derzhavin.
Ông là vị thầy của Nguyên soái lỗi lạc nước Nga Aleksandr Vasilyevich Suvorov,[9] đồng thời là một trong những vị thầy vĩ đại nhất của Nguyên soái Mikhail Illarionovich Kutuzov - vị Thống soái đã cùng Quân đội Nga đánh thắng quân Thổ Nhĩ Kỳ và quân Pháp hùng mạnh của Hoàng đế Napoléon Bonaparte.[10]