Tòa án Tối cao Ấn Độ
cơ quan xét xử cấp cao nhất của Ấn Độ / From Wikipedia, the free encyclopedia
Tòa án Tối cao Ấn Độ là cơ quan thuộc hệ thống tư pháp của Ấn Độ, và là tòa án kháng nghị cấp cao nhất theo Hiến pháp Ấn Độ đồng thời là tòa án Hiến pháp có quyền tu chính Hiến pháp. Bao gồm 1 chánh án và 30 thẩm phán, Tòa án Tối cao có quyền mở phiên tòa sơ thẩm, phúc thẩm và tư vấn về hệ thống luật pháp.[1]
Tòa án Tối cao Ấn Độ भारत का सर्वोच्च न्यायालय | |
---|---|
Huy hiệu Tòa án Tối cao Ấn Độ. | |
Thành lập | 1 tháng 10 năm 1937; 86 năm trước (1937-10-01) (với tư cách là Tòa án Liên bang Ấn Độ) 28 tháng 1 năm 1950; 74 năm trước (1950-01-28) (với tư cách là Tòa án Tối cao Ấn Độ) |
Quốc gia | Ấn Độ |
Vị trí | Tilak Marg, New Delhi, Ấn Độ |
Khẩu hiệu | Ở đâu có sự thật, ở đó có chiến thắng |
Phương pháp bổ nhiệm thẩm phán | Hệ thống Collegium |
Ủy quyền bởi | Hiến pháp Ấn Độ |
Nhiệm kỳ thẩm phán | Nghỉ hưu bắt buộc lúc 65 tuổi |
Số lượng thẩm phán | 31 (30 + 1) |
Trang mạng | supremecourtofindia.nic.in |
Chánh án Ấn Độ | |
Đương nhiệm | Ranjan Gogoi |
Với tư cách là tòa án phúc thẩm cuối cùng của nước, Tòa án Tối cao có quyền xét xử lại các vụ án đã được Tòa án Tối cao bang xử chủ yếu là kháng cáo. Tòa án Tối cao có nhiệm vụ bảo vệ quyền công dân và giải quyết các tranh chấp giữa các Bang. Tòa án tư vấn về các vấn để Hiến pháp cho Tổng thống. Các luật do Tòa án Tối cao công bố bắc buộc đối với tòa án các Bang.[2] Theo Điều 142, Tổng thống có nhiêm vụ thi hành các luật do Tòa án Tối cao công bố.