Chiến tranh giành độc lập România
From Wikipedia, the free encyclopedia
Chiến tranh giành độc lập România là tên gọi được ngành sử học România sử dụng để nhắc đến cuộc chiến tranh Nga-Thổ Nhĩ Kỳ (1877-1878), sau đó kéo theo România chiến đấu bên phía Nga, giành được độc lập từ Đế quốc Ottoman. Ngày 16 tháng 4 [lịch cũ 4 tháng 4] năm 1877, România và Đế quốc Nga đã ký một hiệp ước tại Bucharest, theo đó quân đội Nga được phép đi qua lãnh thổ România, với điều kiện là Nga tôn trọng sự toàn vẹn của România. Việc điều động quân bắt đầu, và khoảng 120.000 binh sĩ đã được tập trung ở phía nam của đất nước để bảo vệ chống lại một cuộc tấn công cuối cùng của quân Ottoman từ phía nam sông Danube. Ngày 24 tháng 4 [lịch cũ 12 tháng 4] năm 1877, Nga tuyên chiến với Đế quốc Ottoman và quân đội Nga tiến vào România qua cây cầu Eiffel vừa mới xây dựng.
Chiến tranh giành độc lập România (1877–1878) | |||||||||
---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|
Một phần của Chiến tranh Nga-Thổ Nhĩ Kỳ (1877–1878) | |||||||||
Cuộc tấn công Smârdan (tranh sơn dầu, Nicolae Grigorescu) | |||||||||
| |||||||||
Tham chiến | |||||||||
Thân vương quốc România Nga Quân tình nguyện Bulgaria | Đế quốc Ottoman | ||||||||
Chỉ huy và lãnh đạo | |||||||||
Carol I Đại Công tước Nikolai |
Ahmed Muhtar Pasha Ghazi Osman Pasha | ||||||||
Lực lượng | |||||||||
66.000 lính[1] 190 súng thần công 280.000 lính (mặt trận châu Âu) 500 súng thần công[2] 7.000 Quân tình nguyện Bulgaria[1] |
186.000 lính[1] 210 súng thần công | ||||||||
Thương vong và tổn thất | |||||||||
4.302 lính chết và mất tích 3.316 lính bị thương 19.904 lính bị bệnh[3] 27.512 lính tử trận, mất tích và chết vì vết thương 49.828 lính bị thương 46.000+ lính chết vì bệnh (trong suốt toàn bộ cuộc chiến tranh Nga-Thổ)[4] |
151.750+ lính chết, bị thương hoặc bị bắt (trong suốt toàn bộ cuộc chiến tranh Nga-Thổ)[4] |