Klemens von Metternich
From Wikipedia, the free encyclopedia
Klemens Wenzel Lothar von Metternich[nb 1] (15 tháng 5 năm 1773 – 11 tháng 6 năm 1859),[1] được gọi ngắn gọn là Klemens von Metternich hoặc Vương công Metternich, là một chính khách và nhà ngoại giao bảo thủ người Đức, phục vụ cho Đế quốc La Mã Thần thánh và sau là cho Đế quốc Áo. Matternich giữ vai trò giúp cân bằng cán cân quyền lực của các cường quốc châu Âu và được xem là nhạc trưởng của nền chính trị châu lục này trong 3 thập kỷ dưới vai trò Bộ trưởng ngoại giao của Đế quốc Áo từ năm 1809 và Tể tướng đại thần (Thủ tướng) từ năm 1821 cho đến khi Cách mạng Tự do 1848 buộc ông phải từ chức.
Durchlaucht Klemens Wenzel Lothar Fürst von Metternich-Winneburg zu Beilstein | |
---|---|
Vương công Metternich (khoảng 1825) bởi Họa sĩ Thomas Lawrence. | |
Chức vụ | |
Quan Chưởng ấn (Tể tướng) thứ nhất của Đế quốc Áo | |
Nhiệm kỳ | 25 tháng 5 năm 1821 – 13 tháng 3 năm 1848 26 năm, 293 ngày |
Tiền nhiệm | Wenzel Anton von Kaunitz-Rietberg (với danh hiệu Quan Chưởng ấn của Áo trong Đế quốc La Mã Thần thánh) |
Kế nhiệm | Franz Anton von Kolowrat-Liebsteinsky (với danh hiệu Thủ tướng) |
Bộ trưởng Ngoại giao của Đế quốc Áo | |
Nhiệm kỳ | 8 tháng 10 năm 1809 – 13 tháng 3 năm 1848 38 năm, 157 ngày |
Tiền nhiệm | Johann Philipp von Stadion |
Kế nhiệm | Karl Ludwig von Ficquelmont |
Thông tin chung | |
Quốc tịch | Áo |
Sinh | 15 tháng 5 năm 1773 Koblenz |
Mất | 11 tháng 6 năm 1859 Viên, Áo |
Tôn giáo | Công giáo |
Cha mẹ | Franz Georg Karl von Metternich và Maria Beatrix von Kageneck |
Con cái |
|
Học vấn | Đại học Strasbourg, Đại học Mainz |
Ông là thành viên của Nhà Metternich với tư cách là con trai của một nhà ngoại giao, Metternich được học hành tử tế tại các trường Đại học Strasbourg và Mainz. Metternich đã thăng tiến nhờ các chức vụ ngoại giao quan trọng, bao gồm vai trò đại sứ tại Vương quốc Sachsen, Vương quốc Phổ, và đặc biệt là nước Pháp thời Napoléon. Một trong những nhiệm vụ đầu tiên của ông với tư cách là Bộ trưởng Ngoại giao là thiết kế một hòa hoãn với Pháp, bao gồm cuộc hôn nhân của Napoléon với Nữ đại công tước Áo Marie Louise. Ngay sau đó, ông đã dàn dựng việc Áo tham gia Chiến tranh Liên minh thứ Sáu theo phe Đồng minh, ký Hiệp ước Fontainebleau đưa Napoléon đi lưu vong và dẫn đầu phái đoàn Áo tại Đại hội Viên phân chia châu Âu thời hậu Napoléon giữa các cường quốc. Vì sự phục vụ tận tuỵ của mình cho quyền lợi của Đế chế Áo, Metternich được phong tước hiệu Fürst (Vương công) vào tháng 10 năm 1813. Dưới sự hướng dẫn của ông, "hệ thống Metternich" của các đại hội quốc tế tiếp tục tồn tài trong một thập kỷ nữa khi Áo liên kết với Đế quốc Nga và ở một mức độ thấp hơn là Vương quốc Phổ. Điều này đánh dấu đỉnh cao về tầm quan trọng ngoại giao của Áo và sau đó Metternich dần dần trượt vào vùng ngoại vi của ngoại giao quốc tế. Ở quê nhà, Metternich giữ chức vụ Tể tướng đại thần, đứng đầu chính phủ của Đế chế từ năm 1821 đến năm 1848 dưới thời cả Hoàng đế Franz I và con trai của ông là Ferdinand I. Sau một thời gian ngắn sống lưu vong ở London, Brighton và Brussels, kéo dài cho đến năm 1851, ông trở lại triều đình Viên, ông đã đưa ra lời khuyên cho người kế vị của Ferdinand là Hoàng đế Franz Joseph I. Metternich đã sống thọ hơn bất kỳ chính trị gia nào khác cùng thời với mình, ông qua đời vào năm 1859 ở tuổi 86.
Là một người bảo thủ truyền thống, Metternich rất muốn duy trì sự cân bằng quyền lực, đặc biệt là bằng cách chống lại tham vọng lãnh thổ của Đế chế Nga ở Trung Âu và Đế chế Ottoman ở vùng Cận Đông. Chẳng hạn, ông không thích chủ nghĩa tự do và cố gắng ngăn chặn sự tan rã của Đế chế Áo bằng cách dập tắt các cuộc nổi dậy của những người theo chủ nghĩa dân tộc ở miền Bắc Bán đảo Ý thuộc Áo. Ở quê nhà, ông theo đuổi một chính sách tương tự, sử dụng cơ chế kiểm duyệt và mạng lưới gián điệp rộng khắp để trấn áp tình trạng bất ổn. Metternich vừa được khen ngợi vừa bị chỉ trích nặng nề vì những chính sách mà ông theo đuổi. Những người ủng hộ ông chỉ ra rằng ông chủ trì "hệ thống Áo" khi ngoại giao quốc tế giúp ngăn chặn các cuộc chiến tranh lớn ở châu Âu. Những phẩm chất ông ấy với tư cách là một nhà ngoại giao đã được khen ngợi, một số nhà sử học đã lưu ý rằng chính những kỹ năng khôn khéo và dứt khoát đã tạo ra một địa vị đáng nể cho Đế chế Áo. Trong khi đó, những người gièm pha lập luận rằng lẽ ra ông có thể làm được nhiều điều để đảm bảo tương lai của Áo, và ông bị coi là vật cản đối với các cải cách ở Áo. Metternich cũng là một người ủng hộ nghệ thuật, đặc biệt quan tâm đến âm nhạc; ông quan tâm đến một số nhà soạn nhạc nổi tiếng nhất ở châu Âu vào thời điểm đó bao gồm Haydn, Beethoven, Rossini, Liszt và Strauss.